Trước đó, Ngân, con gái thứ hai của chị, phát hiện giảm thị lực giảm từ năm 11 tuổi. Thời gian đầu, người mẹ thấy con hay nheo hoặc căng mắt để nhìn, thường xuyên đau nhức mắt, nhưng chỉ nghĩ do con học nhiều. Sau khi được giáo viên phản ánh, chị mới đưa Ngân đi khám, phát hiện cận 5,5 độ. Cô gái 21 tuổi mắc thêm chứng loạn thị do thói quen xem tivi ở khoảng cách gần, học tập trong điều kiện thiếu ánh sáng.
Chị gái Ngân cũng chật vật khi phải đeo kính mỗi ngày. Thời gian đầu, cô không nhìn được chữ trên bảng cũng như đèn giao thông và biển quảng cáo. Vài tháng sau, nữ sinh mới được bố mẹ đưa đi khám, bác sĩ kết luận bị cận 5 độ.
Hoàng, người con thứ ba, cũng không thể nhìn xa, nhưng giấu bố mẹ dùng kính cũ của chị gái để đeo trong thời gian dài. Đến khi thấy con trai phải dí sát mắt vào vở, chị đưa đi khám, chấp nhận lắp thêm cho con đôi kính cận loạn. Hơn chục năm nhìn các con phải mang cặp kính dày cộm trên mặt, "đứa bị trêu là mang trên mặt hai mảnh ve chai, đứa thì bị hỏi cả nhà học nhau đeo kính cho ngầu", khiến hai vợ chồng chạnh lòng, đổ lỗi cho nhau vì không theo sát con.
Tương tự, chị Huệ, 30 tuổi, ở Gia Lâm, thường xuyên vắng nhà, gửi con cho bà ngoại. Để dỗ cháu ăn, bà cho trẻ xem điện thoại, ipad và tivi nhiều lần trong ngày. Ba tháng nay, chị thấy con có nhiều dấu hiệu lạ như dụi, thường nheo mắt và quấy khóc. Mọi người khuyên đưa con đi khám mắt, nhưng chị nghĩ bé mới 4 tuổi không thể bị cận.
Gần đây, trẻ đau đầu, xem điện thoại phải dí sát mắt, đi học cũng chậm chạp hơn bạn bè. Đến khám tại Bệnh viện Đại học Y, chị tá hỏa khi biết con vừa cận vừa loạn thị, bắt buộc phải đeo kính để đảm bảo sinh hoạt. Đặc biệt, độ loạn thị của trẻ lên đến 6, nguy cơ bị nhược thị. Nhược thị là tình trạng mắt kém một hoặc hai bên do lác, tật khúc xạ hay bệnh lý ở mắt. Sau 7 tuổi, cơ hội chữa khỏi nhược thị rất thấp, người bệnh đối mặt nguy cơ mù lòa.
"Chỉ tại tôi chủ quan khiến mắt con giảm thị lực nặng nề. Nếu biết sớm và khám kịp thời, tình trạng sẽ không tồi tệ như lúc này", chị Huệ nói.
Trẻ nguy cơ hỏng thị lực do phụ huynh lơ là
Hà NộiĐưa con trai út đi khám mắt, vợ chồng chị Lan thở dài khi bác sĩ kết luận trẻ bị cận loạn, phải sống chung cả đời với gọng kính giống hai chị gái.
Trước đó, Ngân, con gái thứ hai của chị, phát hiện giảm thị lực giảm từ năm 11 tuổi. Thời gian đầu, người mẹ thấy con hay nheo hoặc căng mắt để nhìn, thường xuyên đau nhức mắt, nhưng chỉ nghĩ do con học nhiều. Sau khi được giáo viên phản ánh, chị mới đưa Ngân đi khám, phát hiện cận 5,5 độ. Cô gái 21 tuổi mắc thêm chứng loạn thị do thói quen xem tivi ở khoảng cách gần, học tập trong điều kiện thiếu ánh sáng.
Chị gái Ngân cũng chật vật khi phải đeo kính mỗi ngày. Thời gian đầu, cô không nhìn được chữ trên bảng cũng như đèn giao thông và biển quảng cáo. Vài tháng sau, nữ sinh mới được bố mẹ đưa đi khám, bác sĩ kết luận bị cận 5 độ.
Hoàng, người con thứ ba, cũng không thể nhìn xa, nhưng giấu bố mẹ dùng kính cũ của chị gái để đeo trong thời gian dài. Đến khi thấy con trai phải dí sát mắt vào vở, chị đưa đi khám, chấp nhận lắp thêm cho con đôi kính cận loạn. Hơn chục năm nhìn các con phải mang cặp kính dày cộm trên mặt, "đứa bị trêu là mang trên mặt hai mảnh ve chai, đứa thì bị hỏi cả nhà học nhau đeo kính cho ngầu", khiến hai vợ chồng chạnh lòng, đổ lỗi cho nhau vì không theo sát con.
Tương tự, chị Huệ, 30 tuổi, ở Gia Lâm, thường xuyên vắng nhà, gửi con cho bà ngoại. Để dỗ cháu ăn, bà cho trẻ xem điện thoại, ipad và tivi nhiều lần trong ngày. Ba tháng nay, chị thấy con có nhiều dấu hiệu lạ như dụi, thường nheo mắt và quấy khóc. Mọi người khuyên đưa con đi khám mắt, nhưng chị nghĩ bé mới 4 tuổi không thể bị cận.
Gần đây, trẻ đau đầu, xem điện thoại phải dí sát mắt, đi học cũng chậm chạp hơn bạn bè. Đến khám tại Bệnh viện Đại học Y, chị tá hỏa khi biết con vừa cận vừa loạn thị, bắt buộc phải đeo kính để đảm bảo sinh hoạt. Đặc biệt, độ loạn thị của trẻ lên đến 6, nguy cơ bị nhược thị. Nhược thị là tình trạng mắt kém một hoặc hai bên do lác, tật khúc xạ hay bệnh lý ở mắt. Sau 7 tuổi, cơ hội chữa khỏi nhược thị rất thấp, người bệnh đối mặt nguy cơ mù lòa.
"Chỉ tại tôi chủ quan khiến mắt con giảm thị lực nặng nề. Nếu biết sớm và khám kịp thời, tình trạng sẽ không tồi tệ như lúc này", chị Huệ nói.
Việt Nam hiện ghi nhận hơn ba triệu trẻ em mắc tật khúc xạ, trong đó 10-15% ở độ tuổi 5-6 sinh sống tại nông thôn và 20-40% ở thành thị. Sau đại dịch, tỷ lệ này có xu hướng tăng lên. Theo khảo sát của VnExpress, hầu hết bệnh viện đều ghi nhận số trẻ mắc tật khúc xạ đi khám tăng 30-50%, trong đó chủ yếu là nhóm lứa tuổi học đường.
Bác sĩ Hoàng Thanh Tùng, khoa Mắt, Bệnh viện Đại học Y Hà Nội, cho biết sau đại dịch, nhiều gia đình đưa con đến khám mắt do giảm thị lực, nheo mắt, hạn chế khả năng học tập trên lớp. Nhiều trẻ cũng bị chảy nước mắt, nhức mỏi, dụi mắt thường xuyên hơn. Các triệu chứng thường giảm dần sau vài giờ, hoặc dài hơn khi trẻ không phải tập trung nhìn gần.
Giải thích nguyên nhân số ca đến khám vì tật khúc xạ tăng sau đại dịch, bác sĩ Phạm Huy Vũ Tùng, chuyên khoa Mắt - Khoa Khám bệnh, Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh TP HCM, nói do ảnh hưởng dịch bệnh, trẻ không được thăm khám định kỳ, trong khi bố mẹ chủ quan, lơ là, không theo sát dẫn đến tình trạng nặng, bắt buộc đeo kính. Ông Tùng từng tiếp nhận nhiều trường hợp đến khám muộn do ngại Covid, trì hoãn đi viện hoặc nghĩ con còn nhỏ chưa thể bị cận nên không đi kiểm tra.
Ngoài ra, trong đại dịch, học sinh thường xuyên phải tiếp xúc với thiết bị điện tử, cộng thêm không gian chật hẹp, không thể tham gia hoạt động ngoài trời, hạn chế tiếp xúc ánh sáng tự nhiên. Hầu hết trẻ đều xem tivi hoặc điện thoại trong nhiều giờ ở khoảng cách gần dẫn đến nhức mỏi mắt và giảm thị lực.